Hai vợ chồng ông bà Thọ lái xe đi ăn đám cươí ngươì bà con ở Toronto, khi tiệc xong, ông bà muôn' lái xe về Montreal liên` ngay khuya hôm đó , vì san'g mai có việc cân` làm gâp'. Đương` tuy không xa nhưng phaỉ laí xe 6 hours sau buôỉ tiêc. mêt moỉ coi bộ ông Thọ cun~ng ngán lăm'. Ngồi trên xe chỉ có 2 ông bà, nên bà Thọ sợ ông ngủ nguc, nhìn bên đương` thì trơì tôí thui lui mà laị văng' vẻ. Cho nên bà kiếm chuyên. kể cho ông nghe khoỉ buon` ngủ... Bà kể laị nhưng~ ngaỳ con` ở Vietnam, nhưng~ ngaỳ đâù ông bà sông' vơí nhau ở Dà Lat , có vươn` hoa do chính tay ông chăm sóc và con` nhiêù kỹ niêm nưã... Kể đến đây , bà buôn` ngủ quá , măt' bà híp laị , và bà thiêp' đi lúc naò không hay biết... Xe vẫn êm êm chay trên đương` xa lô. Rôì bà cam? thấy gió nhẹ nhẹ thôỉ lươt' trên măt , và rôì hình như không còn hơi âm' cuả ông Thọ ngôì bên cạnh nưã , bà nghe như có tiêng' gì thở gâp' gap', càng luc' cang` thâý gân`, và rôì chiêc' xe tựhiên rung lên trong bóng đêm, bà giât. mình tinh? hăn? và biết răng` không phaỉ bà mơ mà là sựhât.. Bà không thâý ông Thọ đâu , và chiếc xe như ngưng` laị hăn? và từ từ nhúc nhích... Bà sợ quá, hôt' hoang? và bà la lên: Ông ơi, cưú tôi vơí , ma kià, có ma kià... " Bà không nghe tiêng' ai trả lơì màlaị có tiêng' thở dôn` dâp. , gần như là sau gaý bà vây. Bà không con` dam' nhin` đi đâu và bà la lớn hơn: " ma, ma, có ma kià, cưú tôi vơí..." Thì bông~ nhiên bà nghe có tiếng trả lời..... " ma đâu mà ma, bà xuống đây phụ tôi đẩy chiếc xe đi nè, tựhiên lúc này mà nó chết máy, tôị nghiêp. tôi đẩy xe từ nảy giờ đó , mêt. muốn chết à........"